Tôi có dịp hân hạnh được gặp chủ nhân của “bàn thắng vàng” tại Seagames 18, trung phong cự phách một thời của bóng đá VN sau 75 : Trần Minh Chiến.
- QNK.Quảng Nam và V.Ninh Bình vào Chung kết giải Thanh – Nghệ
- Sapporo chưa đầu hàng vụ Công Vinh
- U23 Việt Nam đại thắng CLB TP.HCM
Khi ấy tôi đến tòa soạn Báo Tuổi Trẻ để nhận giải thưởng đi Hà Nội xem trận cầu lịch sử giữa CLB Arsenal – Việt Nam thi đấu giao hữu tại sân vận động Quốc Gia Mỹ Đình. Bản thân tôi là một tín đồ túc cầu giáo, thần tượng đội Arsenal và tuyển Việt Nam của thế hệ vàng Minh Chiến, Huỳnh Đức, Hồng Sơn, Công Minh, Quốc Cường…
Một bất ngờ thú vị giúp tôi may mắn được gặp mặt cả hai trung phong lừng danh của tuyển Việt Nam là Trần Minh Chiến và Lê Công Vinh. Khi ấy CV9 vừa được gọi trở lại tuyển Việt Nam dưới thời HLV Hoàng Văn Phúc. Tôi đã quyết định viết bài dự thi bình luận về Công Vinh do đơn vị tài trợ HAGL và Exim Bank tổ chức.
Ngoài niềm vui sướng tột cùng vì là một trong 20 độc giả may mắn trúng giải ra HN xem mặt các thần tượng từ trời Âu thi đấu, tận mắt chứng kiến “Giáo sư” lỗi lạc Wenger bằng xương, bằng thịt, niềm hạnh phúc của tôi được nhân đôi khi cùng lúc được giao lưu với cả hai trung phong nổi tiếng nói trên. Nhất là được trò chuyện với chủ nhân của “bàn thắng vàng” SEA Games 18, Trần Minh Chiến tung cú volley đưa Việt Nam vào Chung Kết gặp Thái Lan trong một trận đấu đầy kịch tính, đẹp mắt.
Cú volley từ cái đầu gối quấn băng trắng của Minh Chiến càng tăng thêm vẻ đẹp lãng mạn, gây nhiều cảm xúc cho khán giả bởi lòng đam mê, tận tụy của một cầu thủ đầy trách nhiệm, luôn muốn sát cánh cùng đồng đội để đem niềm vui chiến thắng về cho khán giả Việt Nam.
Bàn thắng đã đi vào lịch sử cuộc đời cầu thủ bóng đá của Minh Chiến như một định mệnh với nhiều vinh quang, nhưng lắm tủi nhục, đắng cay vì phải chấm dứt sự nghiệp ở cái tuổi 22. Khi tài năng của Minh Chiến đang phát tiết, tựa đóa hoa hàm tiếu chưa kịp nở đã…chóng tàn trong nuối tiếc, xót xa của bao khán giả nhà. Để thực hiện cú “volley định mệnh” ấy, anh đã cố nén đau từ cái đầu gối còn chấn thương nặng dây chằng.
Hình ảnh đẹp đáng trân trọng ấy khó phai mờ trong tâm trí tôi đối với một trung phong tài năng hiếm có như Minh Chiến, nhất là tinh thần trách nhiệm, cống hiến vì bóng đá của anh, bất kể nguy hiểm đến tính mạng, sức khỏe của bản thân anh. Hình ảnh đẹp và xúc động đó được chương trình THVN trong mục Thể Thao & Bóng Đá chiếu lại cả chục năm nay, càng khiến khán giả nhớ Trần Minh Chiến nhiều hơn trong vị trí trung phong sát thủ khan hiếm “như lá mù thu” mỗi khi đội tuyển Việt Nam, U23 Việt Nam thi đấu các trận cầu Quốc Tế.
SEA Games 27 Myanmar đã đến gần, thế mà U-23 VN vẫn chưa thể tìm được một trung phong xứng đáng làm truyền nhân của Minh Chiến ở độ “sát thủ”. Văn Quyến cũng là trung phong thiên bẩm, nhưng vẫn kém thuyết phục bằng những cú “ngả bàn đèn” chao đảo lòng người so với Minh Chiến. Công Vinh thì nhờ khổ luyện, cần cù nhưng vẫn thiếu chút quái của “Wenger Việt Nam“, tôi hay đùa gọi Minh Chiến là vậy do anh đang huấn luyện lứa cầu thủ nhí U13, U15, U17 của PVF.
Bóng đá vẫn còn đeo đuổi Minh Chiến như một nghiệp chướng kể từ ngày anh sút tung lưới Myanmar, “cái chết bất ngờ” tiền thân của “bàn thắng vàng” gắn với cuộc đời một trung phong tài hoa của anh như một định mệnh. “Rằng hay thì thật là hay, nghe ra ngậm đắng nuốt cay thế nào!”
** Đây là ý kiến của độc giả nguyenhoangthao…@gmail.com chia sẻ cảm nhận về bàn thắng của danh thủ Trần Minh Chiến.
Mọi lời góp ý của bạn đọc có thể gửi về hòm thư [email protected]**
2013-12-01 22:56:23
Nguồn: http://chaobuoisang.net/nho-ban-thang-vang-sea-games-18-1868265.htm